Lamborghini Huracán LP 610-4 t
CHATTHUGIAN.MOBIE.IN
kính chào qúy khách

TRANG CHỦ
Truyện Teen   Ngôn Tình   Đam Mỹ   Bách Hợp   Tử Vi   Truyện Tranh  
Facebook  Xổ Số  Dịch  Tải Game  Báo  Tiền Ảo Bitcoin 
Nữ Hái Hoa Tặc Ngoại Truyện
Tác giả: Nhất Độ Quân Hoa
Thể loại: hài , Ngôn Tình


Chương 1: Báo Cáo Công Tác Của Cường Đạo Lưu Ly


Vốn ta tên là Lưu Ly, nhũ danh Ly Ly, mọi người gọi ta là Lưu Ly Đạo. (cái gì? Ngươi hỏi ta có thật sự là họ Lưu ? Cho ta xin đi, là ta là ta thích vậy, ta cao hứng đó, được không?)

Nói về bản thân từ khi bắt đầu nghiệp “hái hoa tặc” cho tới nay vẫn thường chịu mệt nhọc, không ngại gian nan vất vả, đêm hôm khuya khoắt, leo trèo trên mái hiên trong lúc đó thường dùng mê hương, dễ mắc bệnh nghề nghiệp, thế còn bị người ta phỉ nhổ nhục mạ… Đối mặt với việc cường độ cao như vậy, vẫn đảm nhiệm tốt công tác, ta chấp nhất tin tưởng vững vàng “Đi con đường của mình, kệ người khác chửi thế nào!”

Gần ba năm trong nghiệp hái hoa, thu hoạch lớn nhất của ta chính là danh tiếng, từ Nam thành đến cả Bắc Thần vương triều, phàm nhắc tới 3 chữ Lưu Ly Đạo này, có thể nói không ai không biết, nổi tiếng từng một lần hung hãn, dám cưỡng bức cả Bắc Thần trấn quốc tướng quân Nhiếp Kiềm.

Thăng cấp nhanh nhất có lẽ là giá trị con người của ta, nghe nói hôm qua bọn người trong nha môn mới thay đổi giá cả, giá thị trường của tại hạ hôm nay đã là năm vạn lượng vàng!!

“Thân phụ hồ điệp mộng, đạp biến lục thảo tùng.”* Ta đây đích thị là nhà thơ, ưu nhã không? Giọng hay không? Hâm mộ không? Chí hướng rộng lớn không? ( mọi người: Cút!! )

Ặc, được rồi, ta quên nói ra phạm vi công việc.

Thứ nhất đương nhiên nghề nghiệp chính là hái hoa, sở hữu mỹ nhân không phân biệt nam nữ, hết thảy làm vì khách hàng, một khi nhìn trúng, lập tức thu nhận.

Thứ hai là bắt cóc, làm giả chứng cớ, bức cung, gây xích mích quan hệ vợ chồng, hỗ trợ người thứ ba giải quyết mọi vấn đề đến khi trở thành chính thức.

Thứ ba là kiêm luôn tiêu thụ, mê dược, độc dược, tuyệt đối cực phẩm, không xxoo thì không giải được, mê dược độc dược độc quyền không có phương pháp sẽ không giải được, đương nhiên nếu bản thân không cẩn thận trúng phải, cũng kiêm luôn bán giải dược, nhưng mà phải nói trước chỉ buôn bán không tiết lộ phương pháp phối chế. (Hê… Anh đẹp trai, là anh đó nha, có hứng thú muốn thử xem dược hiệu này không, tiền bạc miễn phí, thế nào, thế nào… Quân Hoa: khụ khụ.)

A, thiếu chút nữa lạc đề.

Thứ tư thông thường từ tháng mười hai hàng năm đến tháng ba năm tiếp theo ta kiêm luôn chức sát nhân, gì? Vì sao lại chọn thời điểm này? Lẽ nào ngươi không biết mùa đông mà hoạt động ngoài trời là mùa ế hàng sao?

Ừ ngày mồng một tháng năm cùng ngày mồng một tháng mười là chu kỳ vàng để thi hành duy nhất hoạt động hái hoa, thứ tám mê dược, thứ chín độc dược, ưu đãi nhiều hơn, nếu như ngươi có ý định mời đến Lưu Ly tiên cảnh trực tiếp liên hệ. Gì? Lưu Ly tiên cảnh ở đâu? Ừ, cái này bảo mật, nếu không biết mời liên hệ trực tiếp với quản lí của ta Hoa Mạt Ly.

Ha. Ai nha ngươi xem con người của ta, lại nói linh tinh nữa. Được rồi, công tác của năm nay.

Con người của ta thật ra rất bề bộn, như Giang Lâm Tam công tử, Liễu gia đại thiếu công tử, tương âm thế gia … những nhân vật nhỏ không đáng nói đến, loại bỏ vài việc nhỏ này, kỳ thực năm nay đã xảy ra hai sự kiện lớn.

Sự kiện thứ nhất, ừ… Trấn quốc đại tướng quân Nhiếp Kiềm, được rồi ta thừa nhận khi ta dùng mê dược khiên hắn đi lúc đó thật sự không biết hắn là nguyên soái thống lĩnh hai trăm vạn đại quân của Bắc Thần vương triều, dù sao đầu năm nay còn chưa có giấy chứng minh linh tinh gì đó. Mà chân chính làm cho ta biết thân phận hắn, một là “Bất toái tâm” từ bên hông hắn rơi không nghĩ bỏ vào tay áo ta lại là nguyên soái lệnh, hai là hắn trực tiếp làm cho giá trị con người ta tăng lên từ một vạn lượng hoàng lên thành gấp năm lần.

Ừ, sau cũng có chút hối hận, thật ra nếu sớm biết, ta nên đổi lại y phục xinh đẹp, lại học theo dân xuyên không chuẩn bị đem theo máy chụp hình các loại,vậy là giờ phát đạt rồi. Một lần tính sai, thiên cổ di hận, ta hối, ta đau, ta bi thương…

Sự kiện thứ hai, không phải là chuyện tốt. Bắc Thần vương triều không biết tìm đâu ra một thần bộ đến, kêu là cái gì đấy nhỉ… À, Lãnh Lạc. Lần trước đang khiêng thiếu gia của Vương viên ngoại chạy trốn thì thiếu chút nữa bị hắn chọc cho một kiếm giữa người! Nguy hiểm thật! May là những việc khác ta không tốt lắm nhưng khinh công tuyệt đối hạng nhất, cho nên mới nói,phải nắm giữ thành thục kỹ năng chuyên ngành, mới làm tốt công việc hái hoa, rất là quan trọng nha.

A, không hay rồi, Lãnh Lạc lại đuổi tới, OK, trước mắt tổng kết tạm ngưng, bằng không thì ta sợ rằng lần sau sẽ phải ngồi trong thiên lao viết báo cáo cho các vị xem, lấy lời khai nhớ lại cuộc sống màu sắc khi xưa nha. Tan họp!!

Chương 2: Khu Rừng Nhỏ Yên Tĩnh.


Ừ, nói đến hôm nay ta đang ở dược phòng của Lưu Ly tiên cảnh nghiên cứu phát minh ra phương pháp phối chế thuốc mới, Bạch Hoa Hoa sứ giả truyền tin của Hoa Mạt Ly đến giẫm lên làm phá hủy hoa hồ điệp của ta, ba lượng bạc đó, trên sổ ghi chép hạ bút ghi lại, mới vừa viết xong, hắn lại phá hư cửa sổ hồng cử mộc. Vì vậy lại vùi đầu, ghi lại hai mươi lượng!

Tên sứ giả kia cuối cùng cũng tiến vào, so với ta cao hơn hai đầu người, xiêm áo bày ra khí thế uy vũ, lấy từ trong ngực ra một ống ngọc được phong kín. Đợi ta rút vật trong ống ngọc ra, hắn cư nhiên lại theo một cửa sổ khác đi ra ngoài !!!!!!

Trên sổ ghi chép vạch thêm một nét nữa, cúi đầu mở tờ giấy trong ống.

"Đơn đặt hàng số: A0098

Ngày bảy tháng năm, năm 164 Bắc Thần quốc.

Loại hình nghiệp vụ: Bắt cóc.

Danh tính mục tiêu: Lê Lân.

Thân phận: thương nhân.

Khác: đính kèm một bức họa chân dung."

Ta mở bức họa ra nhìn trái phải một chút, ây, thằng nhóc này thật sự là… Người người oán trách nha, ngươi nói ngươi xem không có việc gì tại sao sinh ra lại đẹp trai như vậy làm gì aaaaa!~~

Bởi vậy mới nói, ta không có ý hái hoa, nhưng mà hoa lại dụ dỗ lòng người a.

Thu dọn đồ đạc, thừa dịp nguyệt hắc phong cao, bắt đầu quy trình kỹ thuật công tác hái hoa.

Đi tới Lê gia đại trạch, bốn bề im ắng, chính thị là điều kiện tốt nhất để làm việc oa.

Nhẹ chân nhẹ tay giở lên một mảnh ngói, một phòng rồi một phòng tìm tìm, kiếm kiếm, ai, đảm nhiệm công việc này thật là . Rốt cuộc sau cùng dưới ngọn đèn yếu ớt, người mà ta mong nhớ ngày đêm đã tìm thấy, đang đơn độc tay gõ bàn tính, tay lật sổ sách.

Uhm, các vị, Lê Lân thật sự là đàn ông tuyệt đỉnh của Nam thành chúng ta! Giờ này mà còn lo kiếm tiền, không màng việc khác.Nhưng mà cá nhân ta cho rằng việc này rất tốt, cực kỳ, đặc biệt dễ thương.

Nhìn tên nhà giàu Nam thành cúi đầu, hình dáng hết sức chuyên chú, ta thành thạo rút từ phía sao một ống ngọc cực kỳ tinh xảo, cho vào một chút Thất bộ điệt mê hương, cực kỳ cẩn thận thổi đi.

Đợi một khắc, nhìn hắn nhẹ nhàng ngã xuống trên bàn dài. Ta linh hoạt hạ xuống nền nhà, đi vào phòng trong, vốn định bỏ hắn vào túi bảo khố, nhưng khi nhìn khuôn mặt hắn, ta liền bỏ đi suy nghĩ trong đầu.

Trong lòng ta thương tiếc hắn, nhưng quy tắc nghề nghiệp ra tay thì không thể về không, vòng vo trong phòng gom góp một số tượng phật ngọc, vàng bạc các loại nhét vào cho đủ số. Sau đó, mới nâng người đang nằm trên bàn đó, lại bỏ xuống một viên ngọc lưu ly làm ký hiệu, ngay cả sư phụ ta cũng cảm thấy khinh công không bằng… Lưu Ly ta .

Được rồi, nhắc đến đây cũng nói tới tuyệt kỹ khinh công do ta sáng tạo ra có thể ngày đi nghìn dặm, đêm đi tám trăm (mọi người: ngươi cho rằng ngươi là ngựa xích thố sao? ) tổng cộng phân làm ba cấp, sơ cấp gọi là nhất lưu (nhanh nhẹn), trung cấp là nhất lưu yên (nhanh như chớp), cao cấp gọi là nhất lưu khinh yên (nhẹ như khói không bắt được nha)… (nói chưa xong, bị nguyên cục gạch đập xỉu rồi.)

Đã gần đến thời gian giao hàng, chậm rãi đứng bên rừng cây nhỏ, canh ba đêm tối, rừng cây tĩnh lặng không người, một người là hái hoa tặc một người là mỹ nam hôn mê, trời ban cơ hội tốt a.

Ta đem người trên vai thả xuống dưới tàng cây, đôi mắt đẹp đang nhắm chặt kia thật là câu hồn a. Thò tay xoa xoa khuôn mặt hắn, hôn trộm một cái tại bờ môi khêu gợi, môi thơm a, tay xoa chậm chậm từ cổ hắn xuống dần phía dưới, bên trong ngực cũng rất là mê hoặc người a, nhưng mà… dường như là hơi gầy yếu ?

Không thể phủ nhận, đây là kết quả của việc thiếu vận động trong thời gian dài. Da thịt có chút tái nhợt, giật y phục trước ngực hắn ra, ta nhẹ nhàng lấy tay đùa giỡn hai quả anh đào nhỏ của hắn, lông mày hắn nhăn lại nói mớ câu gì gì đó.

Thần sắc vô hại đơn thuần như vậy, làm ta hận không thể không ôm đầu khóc rống!! Vì sao hôm nay lại sử dụng mê dược aaaaaaaa !!!!!!!

Đang lúc YY ( tự sướng), đột nhiên truyền đến một âm thanh kỳ dị, trong rừng cây im lặng đặc biệt rõ ràng. Này… Hình như… Có người tiểu tiện???? Ta vểnh tai nghe, nói nguyên nhân à các đồng chí, thật sự là tại thời cổ đại này mấy cái gian nhà xí công cộng rất là cấp bách nha!

Chương 3: Ma Đầu Nhâm Thương Long


Không dám phát sinh ra tiếng động, ta nhẹ nhàng đem hàng hóa qua hướng khác, may là ánh mắt của ta quen nếp mai phục ngày đêm, nên trời tối cũng không chịu ảnh hưởng gì.

Cẩn thận đẩy ra hai bên những cành cây nhỏ trong rừng, dưới ánh trăng mờ nhạt hiện ra bóng người cao lớn đen thui… ừ… Quả nhiên là hắn đang giải quyết vấn đề dân sinh nghiêm trọng nhất.

Dựa vào thủ đoạn thân thể linh hoạt tiện lợi, chậm rãi lục lại quá khứ, ngón tay nhẹ nhàng bắn ra khoảng không điểm huyệt. Bóng dáng cao to nọ vì vậy vẫn duy trì động tác xách quần kia, đực mặt ra.

A ha ha… Ta cố hết sức cười thật nhã nhặn, trước đi qua kiểm tra hàng hóa, tấm tắc, vóc người này, thắt lưng này, tên này cũng thật chuẩn nha.. (che miệng).

Lần này thông suốt, vất vả đem người đến đặt dưới tàng cây, hắn trừng mắt nhìn ta, ban đầu ánh mắt tàn bạo, khi tay của ta cởi đai lưng của hắn ra thì biến thành kinh ngạc, sau đó khi ta hôn lên miệng hắn thì lại biến thành xấu hổ và giận dữ, sau cùng thời điểm ta cởi quần hắn ra đột nhiên nhớ ra một vấn đề vô cùng nghiêm trọng —– hàng hóa của ta đâu rồi ?

Nhanh chóng xoay người, dạo qua một vòng trong rừng cây nhỏ, khốn! Ta đem hàng hóa bỏ ở cái cây nào rồi ????

Gần như một canh giờ, ta rốt cục cũng tìm thấy hắn, mất rồi tìm lại được, cảm tình của ta nảy lên, đã ôm hắn khóc vài tiếng, sau nghĩ lại, trước tiên hưởng dụng mỹ thực quan trọng hơn, thời gian không còn nhiều. Vì vậy quay người lại, trơ ra, TMD (TMD= con mẹ nó) ta lại đem mỹ thực để dưới cái cây nào rồi??? (đến đây là đủ để nhìn ra, ngoài nghiệp vụ khinh suất, đây còn là người mù đường kinh điển.)

Vì vậy lại tìm một vòng nữa trong rừng, lần này thông mình hơn khiên theo hàng hóa, cuối cùng sau một canh giờ ta phát hiện ra hắn. Hắn thấy ta khiên một người, càng thêm kinh ngạc , ta đem hàng hóa đặt xuống, hai bên trái phải, một lần nữa cúi người xuống.

Cởi sạch y phục hắn ra, làn da căng mịn kia, cảm xúc kia, cơ thể mạnh mẽ kia, ta nuốt nuốt nước bọt, tay giải á huyệt cho hắn, hắn lập tức la lên uy phong: “Ngươi dám chạm vào ta thử xem?”

Hả dám uy hiếp! Mắt ta sáng rực, có tính cách… a

“Cung kính không bằng tuân mệnh!” Ta nhìn lại dáng người trắng ngà dưới ánh trăng kia do dự nên lấy tay hay dùng miệng đây… Quên đi, tay miệng đều xài hết.

Hôn từ cổ hắn đi xuống, đùa bỡn tiểu anh đào trước ngực, hắn cực lực cố nén, nhưng mà ngực phập phồng càng lúc càng nhanh, tay trực tiếp mò xuống dưới, lướt qua bụng dưới, âm thanh của hắn có điểm khàn khàn : “Dừng tay”

Vì vậy ta thu hồi tay lại, vuốt cằm nở nụ cười: “Thì ra bảo bối không thích người khác dùng tay nha.” Vì vậy dùng miệng chậm rãi đùa hai hạt ngọc trước ngực hắn, hô hấp của hắn càng ngày càng ồ ồ, lại càng hung hăn mắng: “Ngươi tốt nhất khẩn cầu lần sau không rơi vào tay ta.”

“A haha…” Ta cười rất vang dội, người này rất mẫn cảm nha, xem ra lần nay ta có thể tiết kiệm không dùng dược:”Ừ, thật ra ta không ngại đến mai khai nhị độ đâu.”

(“Mai khai nhị độ” thành ngữ ý chỉ một việc không ngại làm hai lần.)

“Ngươi!”. Mặt hắn thoáng xanh, thoáng trắng, phía dưới cái đó cũng đã cứng như sắt, hai tay ta cẩn thận ôm lấy thắt lưng mạnh mẽ, cả người hắn run rẩy, biểu tình vừa như là cười, vừa như thống khổ, khuôn mặt tuấn tú vì nín nhịn gắng ngượng mà biến dạng.

Ta hồ nghi sờ sờ thắt lưng hắn, có cần khoa trương như vậy không?.

Ta hung hăng sờ loạn vài cái, nhìn nam nhân tàn bạo phía dưới cười đến rung rẩy, cảm giác này… Thật sự là thú vị. Hắn phát ra âm thanh rõ ràng là muốn tiếp tục uy hiếp, nhưng nói thế nào cũng không đạt được hiệu quả. Vì vậy từ “Buông ra” đổi thành “Đừng chạm vào” sau cùng là “Giải huyệt đạo cho ta, để ta làm.”

“Thật sự?” Ta nghiêng đầu nhìn hắn, hắn thở dốc vài cái mới gật đầu: “Thực sự, kỹ thuật của ngươi quá tệ.”

Mấy chữ này, khẩu khí rất bình thản nhưng mà lại đả kích ta rất thâm sâu, đây là tôn nghiêm của một hái hoa tặc nha!!! Sau đó ép hắn uống một viên cực lạc đan, tại thắt lưng hắn lưu luyến gãi mấy cái, tiếp đó nâng hàng hóa lên, hừ, lão nương ta đi!!!

May mắn thấy mặt trong quần áo hắn, dường như có vật gì sáng long lanh, vì vậy tiện tay lôi ra, bỏ vào trong người, đi đi đi, giao hàng thôi.

Chương 4: Thần Bộ Lãnh Lạc


Ta tiếc nuối đem hàng giao cho Hoa Mạt Ly, trong lòng phiền muộn khó tiêu. Trở lại Lưu Ly tiên cảnh, đem vật trong ngực lấy ra, đập vào mắt là năm vạn lượng ngân phiếu cùng một khối thiết bài màu đen trên đó có khắc ba chữ “Thính ma lệnh.”

Thính ma lệnh!!!!

Trong lòng ta ớn lạnh, hỏng rồi! Sau đó chạy như điên quay lại rừng cây nhỏ, cái gì? Cứu người? Ngươi đừng có ngu ngốc như thế, đương nhiên là quay lại giết người diệt khẩu rồi! Thế nhưng khi ta đến đó, điên cuồng tìm kiếm một trận cũng không thấy bóng ma nào…

Thở dài một hơi, là phúc thì không phải họa, là họa thì không tránh khỏi.Thế là phiền muộn quay về, thuận tay xé tờ thông cáo phát lệnh truy nã trên tường xuống lau mồ hôi, ai ai ai, ưu sầu!!!

Đang muốn ném xuống, lại phát hiện ra mới một ngày một đêm giá trị con người ta lại tăng lên thành sáu vạn lượng hoàng kim. Vì vậy cân nhắc con đường tương lai, thiên hạ nhiều người có tiền như vậy, ta có nên đổi nghề đánh cướp hay không?

Đang buồn bực quay về, thình lình cao cao ngay đầu ngõ xuất hiện một hình dáng thanh y quỷ dị, cùng với âm thanh lạnh giá như băng: “Lưu Ly đạo. Tháng một năm 162 Bắc Thần quốc bắt cóc Lâm thế tử, đến nay tung tích không rõ, cùng năm tháng hai lừa gạt công chúa Thu Duyệt đem bán, cùng năm tháng ba, ngụy tạo chứng cứ cho Lý thị, làm cho quan phủ phán quyết sai lầm khiến cho người chồng của họ Lý phải chịu tù oan ba năm …”

Hắn ở phía trước lải nhải không ngớt, ta ngáp một cái: “Lãnh Lạc, ngươi TMD thoải mái chút được không?”

Hắn rốt cuộc cũng ngừng lại: “Ngươi có nhận tội hay không?”

Ta nắm ngọc bích Lưu Ly đao: “Đến xem tay ta có gì nè, lần này không giống lần trước nha.” Từ từ đến gần hắn, hắn hừ lạnh một tiếng, cổ tay hiện ra một dây xích sắt màu đen lạnh lẽo.

Mắt thấy việc sắp xảy ra, ta âm thầm toát mồ hôi, dựa vào cước lực còn có thể, dựa vào thể lực…

“Nhiếp Kiềm!!!” Phấn chấn chỉ ngón tay ra phía sau hắn, quả nhiên trúng kế quay đầu lại, ta dứt kho,át quay đầu bỏ chạy qua hai mươi mấy con đường mới cắt đuôi được hắn, không nghĩ đến thằng nhãi này khinh công cũng không tệ nha.

“Cô nương, đi mệt, có muốn ăn một miếng dưa hấu không?

Ông chủ hàng thừa dịp buôn bán. Ta quyết định ngồi xuống bên cạnh bàn, nhìn hắn đem dưa hấu cắt thành từng miếng từng miếng, sau đó nghe một âm thanh quen thuộc truyền đến: “Ông chủ, phiền mang qua đây một phần.”

Rõ ràng đang tức giận, nhưng giọng nói phát ra vẫn rất có từ tính, rất gợi cảm, nhưng ta nghe vào lại toát một thân mồ hôi lạnh! Thiếu chút nữa nhịn không được xông lên gọi ông chủ không nên bán cho hắn!!!!

Thực sự, nếu sớm biết là như vậy, ta nguyện ý mua sạch số dưa hấu ở đây …

Ta ngồi trong góc thực là sai lầm rồi, nhưng mà hắn vừa đi vào là nhìn chòng chọc vào ta, làm như ghê lắm bộ dạng hùng hồn ngồi chắn ngay cửa, bày ra tư thế đóng cửa đánh chó: “Sao còn muốn chạy?”

Ta giở giọng khinh thường, rất thành khẩn đi ra phía trước: “Như vậy không công bằng, ta không phục.”

“Ngươi muốn như thế nào ?”

“Khinh công, nếu ta thua, nếu ta thua sẽ giơ hai tay cho ngươi bắt, nếu ngươi thua nha…” Hai mắt ta ngắm nghía dáng người hắn từ trên xuống dưới, tấm tắc!

Đương nhiên ta còn không bị sắc đẹp làm cho ngu ngốc a, người này vừa nhìn là biết trong mắt không dung được một hạt cát: “ Ngươi nếu thua, thì phải thả cho ta đi.”

“So như thế nào?” Giọng điệu hắn có phần dịu lại, ta nói luôn: “Như vầy có được không, chúng ta đồng thời xông lên, ai chạm đến đống dưa hấu đó trước là thắng.”

“Được.” Thanh âm của hắn vẫn yên ổn bình tĩnh, hẳn là rất tự tin, ta quát một tiếng: “Bắt đầu.”

Thế là thân ảnh hắn lập tức lủi lên, vì thế lộ ra khoảng trống ngay cửa, cho nên ta cũng xông lên chỉ có điều tương phản với hướng của hắn …

Ở bên ngoài quanh quẩn vài vòng, xác định không ai đuổi kịp, mới chậm rãi trở về Lưu Ly tiên cảnh, ngày hôm nay thật là… Mệt! Có nên hay không đốt một chậu than bước qua để xả xui !!!

Thời điểm muốn đi vào sơn cốc, đột nhiên phía sau phát ra tiếng động khác thường, ta cấp tốc xoay người lại, Ai ? Ai theo sau ta ???

Chờ ta thấy rõ thân ảnh đó, ta cười đặc biệt rực rỡ, hàng hóa đưa tới cửa thật là mỹ thực oa …

Chương 5: Sắc Từ Trời Giáng


Ah ha ha… ta chậm rãi đến gần bóng người mảnh khảnh ấy, xem đi, không thể trách ta được, binh mã đại nguyên soái lại xinh đẹp còn hơn nữ nhân như thế này, thật là không có thiên lý?????

Niếp đại tướng quân thật là khéo ah ! Ta trơ mặt ra bước đến gần hắn nói không ngại mai khai nhị độ đâu.

* Mai khai nhị độ: cùng một việc làm hai lần

“Thật là khéo.” Hắn bạch y trắng hơn tuyết , cặp mắt sáng lấp lánh ánh kim đôi khi lộ ra chút màu lục lam, đẹp một cách yêu dị không chịu nổi nói : “Ta ở đây đợi đã 1 ngày 1 đêm.”

“Như vậy xin hỏi Niếp đại tướng quân lần này đến đây là vì… Mục đích gì?” Vốn là muốn hỏi ý đồ của ngươi là gì , nhưng lo lắng người này tính khí vui buồn bất định, quyết định đổi lại 1 từ …

“Ngươi đoán xem!” Hắn vừa nói vừa nở nụ cười chồn chúc tết gà, ta lui lại 1 bước , trấn định hỏi : “Niếp tướng quân là muốn cùng ta giao thủ àh?”

* Chồn chúc tết gà: ý nói giả vờ thân thiện nhằm thực hiện mưu đồ xấu xa

“Không giao thủ đương nhiên rất tốt.” Hắn cười càng hài hước, ta nuốt nước miếng xuống, đừng xem cơ thể kia nhỏ bé và yếu ớt, thế nhưng độ cong kia, sáng bóng kia, đòi mạng a…

“Niếp Kiềm! ~” Thành công khiến hắn dừng lại cước bộ, ta tiếp tục mò mẫm: “ Ngươi hẳn là biết Lưu Ly đạo am hiểu dụng độc.”

Hắn cười nhạt : “Rồi thì sao?”

“Thế nhưng Lưu Ly đạo cũng không âm thầm hạ độc, cho nên trước nhắc nhở người một chút.”

“Hừ, chỉ cần người không âm thầm hạ độc, chẳng lẽ ta còn… ”. Nói chưa xong, hắn biến sắc: “Ngươi đê tiện !!!” Sau đó, thân hình mềm nhũn, ngã về sau,ta phi thân tiến lên đỡ được, chụt một tiếng hôn lên khuôn mặt xinh đẹp đến độ không có thiên lý kia. Sau đó sắc mặt kia lại xanh lên.

“Ngươi! Lưu Ly đạo, ngươi dám chạm vào ta một cái nữa xem!!!” Thanh âm hắn rõ ràng có chút lo lắng,ta lấy tay vuốt vuốt cằm, hắc hắc hắc cười vài tiếng, thân thể cũng rung rẩy theo vài cái , đích thị đó là nụ cười của hái hoa tặc (tục xưng là nụ cười dâm đãng), suy nghĩ một chút, sau đó ôm hắn vào sơn cốc.

Đem người thả ở Hồ Điệp phường, ta lấy ra xuân dược mới nghiên cứu chế tạo ra, hiện tại sử dụng thử.

Lấy tay vuốt mặt hắn , chậc chậc… thật là một đứa nhỏ ngây thơ, chinh chiến nhiều năm như vậy ngay cả đạo lý “binh bất yếm trá” ( chiến tranh không ngại dối lừa) cũng không hiểu sao?

Đem xuân dược ngậm vào trong miệng, đang muốn cúi xuống đút hắn uống đột nhiên của sổ phía sau ken két vang lên. Ta cuống quít xoay người lại, một thân ảnh hắc sắc cao to đã phá cửa sổ mà vào. Ta lập tức thật muốn la lên: “Cửa gỗ lim lá sen của ta!!!”

Sau đó không chú ý , tên gia hỏa kia đã phá cửa xông vào , một tay ôm lấy ta vào trong ngực, môi hắn gần ngay trước mắt. Vì vậy ta hết sức tự nhiên ngẩng đầu hôn lên môi hắn.

Ôm cơ thể ta cứng đờ, dĩ nhiên không để ý , số dược kia đã từ trong miệng ta đã chuyển sang miệng hắn. Quan sát gần gũi, ta hồ nghi nhìn tuấn nhan trước mắt,ông trời ơi, đường nét góc cạnh này, vóc dáng to lớn này , cơ bắp rắn chắc này,đây là…

Tham lam hôn lại một hồi, mới buông hắn ra hít sâu một hơi:“Ngươi là ?”

“Nhanh như vậy sẽ không quên chứ?” Hắn vừa nói, trong lòng ta thấy ớn lạnh… Xong, “tiểu tiện” nam trong rừng cây.

“ A ha ha …Sao ta lại không nhớ chứ” Thằng nhãi này còn nói kỹ thuật ta rất kém!!! Ta sao lại không nhớ rõ!!!

“Thách ngươi cũng không dám không nhớ.” Hắn nắm thắt lưng ta, tay tăng thêm lực đạo, biểu hiện trên mặt cũng chậm rãi từ âm ngoan tàn nhẫn chuyển sang tự cho là đúng, ta run lên 1 chút: “Đại gia, phiền ngài nhẹ tay một chút, tuy rằng đây là thắt lưng nhưng siết mạnh quá cũng sẽ chết người đó!”

“Hừ”. Hắn hừ lạnh một tiếng, tay càng nắm chặt hơn. Sau đó, một tay ấn đầu ta, định cuối đầu cưỡng hôn. Ta giận!!! Luôn luôn chỉ có ta là cường đạo, khi nào lại có người cường đạo ta!!!

Hoàn hảo tân dược này hiệu quả tương đối nhanh. Thừa dịp hắn hoảng hốt trong nháy mắt, nhanh chóng điểm huyệt đạo hắn, đi đến thả lên mộc tháp, nhớ lại đứa nhỏ này nhanh như vậy đã từ rừng cây chạy thoát, nên lại điểm thêm huyệt, dùng thêm dây trói.

Nhiếp Kiềm đang nằm bên kia rất thỏa đáng hừ lạnh một tiếng “Đần độn!” . Hắn còn không ngẫm lại bản thân hắn sao lại ở đây giờ này.

Ta xoa xoa thắt lưng nhìn hai bộ dạng yêu kiều trước mặt, ngày hôm nay thực sự là diễm phúc, trước tiên hưởng dụng người nào đây chứ???

Nhắm mắt lại điểm binh binh,ừ, tiện tay chỉ, là ngươi đi!!!
Phan_2
Phan_3
Phan_4
Phan_5
Phan_6
Phan_7
Phan_8 end
Phan Gioi Thieu
Nếu muốn nhận thông tin bài viết mới của trang thì like ở dưới hoặc truy cập trực tiếp CLICK

TRANG CHỦ
Truyện Teen   Ngôn Tình   Đam Mỹ   Bách Hợp   Mẹo Hay   Trà Sữa   Truyện Tranh   Room Chat   Ảnh Comment   Gà Cảnh   Hình Nền   Thủ Thuật Facebook  
Facebook  Tiện Ích  Xổ Số  Yahoo  Gmail  Dịch  Tải Opera  Đọc Báo 

Lưu địa chỉ wap để tiện truy cập lần sau. Từ khóa tìm kiếm: chatthugian

C-STAT .